Đọc thơ anh lòng em sao xuyến quá
Hạnh phúc dâng đầy sưởi ấm trái tim yêu
Trong thơ anh có ánh nắng mây chiều
Có nỗi nhớ mênh mang từ nơi xa ấy
Hạnh phúc dâng đầy sưởi ấm trái tim yêu
Trong thơ anh có ánh nắng mây chiều
Có nỗi nhớ mênh mang từ nơi xa ấy
Matxcơva - lòng em yêu biết mấy,
Nơi ấy có người mà em mến em thương,
Dù xa xôi cách trở vạn nẻo đường,
Em vẫn thấy như bên em, gần lắm
Em nhớ anh, em nhớ anh nhiều lắm.
Thấy chúng mình cùng sánh bước bên nhau
Cùng ngắm trông nước chảy dưới chân cầu,
Cùng âu yếm tay trong tay say đắm...
Ôi Cần Thơ những con đường rực nắng,
Những vườn cây trái chín xum xuê
Cỏ xanh non trên những nẻo đường quê,
Và xe cộ tấp nập đường đô thị.
Em ước mong một ngày nào đó,
Được đến matxcơva, thành phố thân yêu
Được dạo chơi vào những buổi chiều,
Cùng nắm tay nhau, đón chào hạnh phúc.
Và xe cộ tấp nập đường đô thị.
Em ước mong một ngày nào đó,
Được đến matxcơva, thành phố thân yêu
Được dạo chơi vào những buổi chiều,
Cùng nắm tay nhau, đón chào hạnh phúc.
Ôi hạnh phúc khi tình yêu đích thực
Nó giúp ta xóa sạch bão trong lòng
Và bừng lên một ngọn lửa hồng
Để sưởi ấm hai trái tim từ lâu băng giá
Tình yêu đó chúng mình nâng niu nhé
Và giữ gìn như báu vật Trời trao
Dù khó khăn gian khổ thế nào
Ta vẫn giữ cho tình yêu đẹp mãi...
Cần Thơ 30/7/2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét